Bài giảng Tiếng Việt 2 (Kết nối tri thức) - Bài 18 (Đọc): Tớ nhớ cậu (Tiết 1) - Trường Tiểu học Trần Tất Văn

pptx 17 trang Hồng Bích 14/10/2025 140
Bạn đang xem tài liệu "Bài giảng Tiếng Việt 2 (Kết nối tri thức) - Bài 18 (Đọc): Tớ nhớ cậu (Tiết 1) - Trường Tiểu học Trần Tất Văn", để tải tài liệu gốc về máy hãy click vào nút Download ở trên.

File đính kèm:

  • pptxbai_giang_tieng_viet_2_ket_noi_tri_thuc_bai_18_doc_to_nho_ca.pptx

Nội dung text: Bài giảng Tiếng Việt 2 (Kết nối tri thức) - Bài 18 (Đọc): Tớ nhớ cậu (Tiết 1) - Trường Tiểu học Trần Tất Văn

  1. Nghe và hát theo bài hát Lớp chúng ta đoàn kết 1
  2. Thứ bảy ngày 18 tháng 12 năm 2021 Tiếng Việt: 1. Khi cùng chơi với bạn, em cảm thấy thế nào? 2. Khi xa bạn, em cảm thấy thế nào ? 2
  3. Tiếng Việt: Bài 18: Đọc: Tớ nhớ cậu (Tiết 1) 3
  4. TỚ NHỚ CẬU Kiến là bạn thân của sóc. Hằng ngày, hai bạn thường rủ nhau đi học. Thế rồi nhà kiến chuyển đến một khu rừng khác. Lúc chia tay, kiến rất buồn. Kiến nói: “Cậu phải thường xuyên nhớ tớ đấy.”. Sóc gật đầu nhận lời. Một buổi sáng, sóc lấy một tờ giấy và viết thư cho kiến. Sóc nắn nót ghi: “Tớ nhớ cậu.”. Một cơn gió đi ngang qua mang theo lá thư. Chiều hôm đó, kiến đi dạo trong rừng. Một lá thư nhè nhẹ bay xuống. Kiến reo lên:” A, thư của sóc!”. Hôm sau, kiến ngồi bên thềm và viết thư cho sóc. Kiến không biết làm sao cho sóc biết mình rất nhớ bạn. Cậu viết: “Chào sóc!”. Nhưng kiến không định chào sóc. Cậu bèn viết một lá thư khác: “Sóc thân mến!”. Như thế vẫn không đúng ý của kiến. Lấy một tờ giấy mới, kiến ghi: “Sóc ơi!”. Cứ thế, cậu cặm cụi viết đi viết lại trong nhiều giờ liền. Không lâu sau, sóc nhận được một lá thư do kiến gửi đến. Thư viết: “Sóc ơi, tớ cũng nhớ cậu!”. (Theo Tun Te-le-gơn) 4
  5. Thứ bảy ngày 18 tháng 12 năm 2021 Tiếng Việt Bài 18: Đọc: Tớ nhớ cậu (Tiết 1) Luyện đọc Tìm hiểu bài - kiếnkiến - ssócóc 5
  6. TỚ NHỚ CẬU Kiến là bạn thân của sóc. Hằng ngày, hai bạn thường rủ nhau đi học. Thế rồi nhà kiến chuyển đến một khu rừng khác. Lúc chia tay, kiến rất buồn. Kiến nói: “Cậu phải thường xuyên nhớ tớ đấy.”. Sóc gật đầu nhận lời. Một buổi sáng, sóc lấy một tờ giấy và viết thư cho kiến. Sóc nắn nót ghi: “Tớ nhớ cậu.”. Một cơn gió đi ngang qua mang theo lá thư. Chiều hôm đó, kiến đi dạo trong rừng. Một lá thư nhè nhẹ bay xuống. Kiến reo lên:” A, thư của sóc!”. Hôm sau, kiến ngồi bên thềm và viết thư cho sóc. Kiến không biết làm sao cho sóc biết mình rất nhớ bạn. Cậu viết: “Chào sóc!”. Nhưng kiến không định chào sóc. Cậu bèn viết một lá thư khác: “Sóc thân mến!”. Như thế vẫn không đúng ý của kiến. Lấy một tờ giấy mới, kiến ghi: “Sóc ơi!”. Cứ thế, cậu cặm cụi viết đi viết lại trong nhiều giờ liền. Không lâu sau, sóc nhận được một lá thư do kiến gửi đến. Thư viết: “Sóc ơi, tớ cũng nhớ cậu!”. (Theo Tun Te-le-gơn) 7
  7. Thứ bảy ngày 18 tháng 12 năm 2021 Tiếng Việt Bài 18: Đọc: Tớ nhớ cậu (Tiết 1) Luyện đọc Tìm hiểu bài - kiếnkiến - ssócóc - nắnnắn nnótót 8
  8. A, thư của sóc! 9
  9. TỚ NHỚ CẬU Kiến là bạn thân của sóc. Hằng ngày, hai bạn thường rủ nhau đi học. Thế rồi nhà kiến chuyển đến một khu rừng khác. Lúc chia tay, kiến rất buồn. Kiến nói: “Cậu phải thường xuyên nhớ tớ đấy.”. Sóc gật đầu nhận lời. Một buổi sáng, sóc lấy một tờ giấy và viết thư cho kiến. Sóc nắn nót ghi: “Tớ nhớ cậu.”. Một cơn gió đi ngang qua mang theo lá thư. Chiều hôm đó, kiến đi dạo trong rừng. Một lá thư nhè nhẹ bay xuống. Kiến reo lên:” A, thư của sóc!”. Hôm sau, kiến ngồi bên thềm và viết thư cho sóc. Kiến không biết làm sao cho sóc biết mình rất nhớ bạn. Cậu viết: “Chào sóc!”. Nhưng kiến không định chào sóc. Cậu bèn viết một lá thư khác: “Sóc thân mến!”. Như thế vẫn không đúng ý của kiến. Lấy một tờ giấy mới, kiến ghi: “Sóc ơi!”. Cứ thế, cậu cặm cụi viết đi viết lại trong nhiều giờ liền. Không lâu sau, sóc nhận được một lá thư do kiến gửi đến. Thư viết: “Sóc ơi, tớ cũng nhớ cậu!”. (Theo Tun Te-le-gơn) 10
  10. Thứ bảy ngày 18 tháng 12 năm 2021 Tiếng Việt Bài 18: Đọc: Tớ nhớ cậu (Tiết 1) Luyện đọc Tìm hiểu bài - kiếnkiến - ssócóc - nắnnắn nnótót - ccặmặm ccụiụi 11
  11. TỚ NHỚ CẬU Kiến là bạn thân của sóc. Hằng ngày, hai bạn thường rủ nhau đi học. Thế rồi nhà kiến chuyển đến một khu rừng khác. Lúc chia tay, kiến rất buồn. Kiến nói: “Cậu phải thường xuyên nhớ tớ đấy.”. Sóc gật đầu nhận lời. Một buổi sáng, sóc lấy một tờ giấy và viết thư cho kiến. Sóc nắn nót ghi: “Tớ nhớ cậu.”. Một cơn gió đi ngang qua mang theo lá thư. Chiều hôm đó, kiến đi dạo trong rừng. Một lá thư nhè nhẹ bay xuống. Kiến reo lên:” A, thư của sóc!”. Hôm sau, kiến ngồi bên thềm và viết thư cho sóc. Kiến không biết làm sao cho sóc biết mình rất nhớ bạn. Cậu viết: “Chào sóc!”. Nhưng kiến không định chào sóc. Cậu bèn viết một lá thư khác: “Sóc thân mến!”. Như thế vẫn không đúng ý của kiến. Lấy một tờ giấy mới, kiến ghi: “Sóc ơi!”. Cứ thế, cậu cặm cụi viết đi viết lại trong nhiều giờ liền. Không lâu sau, sóc nhận được một lá thư do kiến gửi đến. Thư viết: “Sóc ơi, tớ cũng nhớ cậu!”. (Theo Tun Te-le-gơn) 12
  12. Thứ bảy ngày 18 tháng 12 năm 2021 Tiếng Việt Bài 18: Đọc: Tớ nhớ cậu (Tiết 1) Luyện đọc Tìm hiểu bài - kiếnkiến - ssócóc - nắnnắn nnótót - ccặmặm ccụiụi Kiến không biết làm sao cho/ sóc biết mình/ rất nhớ bạn. // Cứ thế, cậu/ cặm cụi viết đi viết lại trong/ nhiều giờ liền. // 13
  13. TỚ NHỚ CẬU Kiến là bạn thân của sóc. Hằng ngày, hai bạn thường rủ nhau đi học. Thế rồi nhà kiến chuyển đến một khu rừng khác. Lúc chia tay, kiến rất buồn. Kiến nói: “Cậu phải thường xuyên nhớ tớ đấy.”. Sóc gật đầu nhận lời. Một buổi sáng, sóc lấy một tờ giấy và viết thư cho kiến. Sóc nắn nót ghi: “Tớ nhớ cậu.”. Một cơn gió đi ngang qua mang theo lá thư. Chiều hôm đó, kiến đi dạo trong rừng. Một lá thư nhè nhẹ bay xuống. Kiến reo lên:” A, thư của sóc!”. Hôm sau, kiến ngồi bên thềm và viết thư cho sóc. Kiến không biết làm sao cho sóc biết mình rất nhớ bạn. Cậu viết: “Chào sóc!”. Nhưng kiến không định chào sóc. Cậu bèn viết một lá thư khác: “Sóc thân mến!”. Như thế vẫn không đúng ý của kiến. Lấy một tờ giấy mới, kiến ghi: “Sóc ơi!”. Cứ thế, cậu cặm cụi viết đi viết lại trong nhiều giờ liền. Không lâu sau, sóc nhận được một lá thư do kiến gửi đến. Thư viết: “Sóc ơi, tớ cũng nhớ cậu!”. (Theo Tun Te-le-gơn) 14
  14. TỚ NHỚ CẬU Kiến là bạn thân của sóc. Hằng ngày, hai bạn thường rủ nhau đi học. Thế rồi nhà kiến chuyển đến một khu rừng khác. Lúc chia tay, kiến rất buồn. Kiến nói: “Cậu phải thường xuyên nhớ tớ đấy.”. Sóc gật đầu nhận lời. Một buổi sáng, sóc lấy một tờ giấy và viết thư cho kiến. Sóc nắn nót ghi: “Tớ nhớ cậu.”. Một cơn gió đi ngang qua mang theo lá thư. Chiều hôm đó, kiến đi dạo trong rừng. Một lá thư nhè nhẹ bay xuống. Kiến reo lên:” A, thư của sóc!”. Hôm sau, kiến ngồi bên thềm và viết thư cho sóc. Kiến không biết làm sao cho sóc biết mình rất nhớ bạn. Cậu viết: “Chào sóc!”. Nhưng kiến không định chào sóc. Cậu bèn viết một lá thư khác: “Sóc thân mến!”. Như thế vẫn không đúng ý của kiến. Lấy một tờ giấy mới, kiến ghi: “Sóc ơi!”. Cứ thế, cậu cặm cụi viết đi viết lại trong nhiều giờ liền. Không lâu sau, sóc nhận được một lá thư do kiến gửi đến. Thư viết: “Sóc ơi, tớ cũng nhớ cậu!”. (Theo Tun Te-le-gơn) 15
  15. Thứ bảy ngày 18 tháng 12 năm 2021 Tiếng Việt Bài 18: Đọc: Tớ nhớ cậu (Tiết 1) Luyện đọc Tìm hiểu bài - kiếnkiến - ssócóc - nắnnắn nnótót - ccặmặm ccụiụi Kiến không biết làm sao cho/ sóc biết mình/ rất nhớ bạn. // Cứ thế, cậu/ cặm cụi viết đi viết lại trong/ nhiều giờ liền. // 16
  16. Thứ bảy ngày 18 tháng 12 năm 2021 Tiếng Việt Bài 18: Đọc: Tớ nhớ cậu (Tiết 1) Củng cố bài học 17